Minh Hy Tông
Minh Hy Tông

Minh Hy Tông

Minh Hy Tông (chữ Hán: 明熹宗; 23 tháng 12 năm 160530 tháng 9 năm 1627), là vị hoàng đế thứ 16 của nhà Minh trong lịch sử Trung Quốc, trị vì từ năm 1620 đến năm 1627. Trong thời gian tại vị, ông chỉ dùng một niên hiệu là Thiên Khải (天啟), nên còn được gọi là Thiên Khải Đế (天啟帝).Lên ngôi khi gần 16 tuổi, triều đại của Hy Tông trong vòng 7 năm đã bị lũng đoạn bởi hoạn quan Ngụy Trung Hiền và bè phái của ông ta, khiến chính sự phân ly bởi các cuộc tranh đấu đảng phái giữa Yêm đảng (閹黨) và Đông Lâm đảng (東林黨). Ngoài ra, do không biết chữ, bản thân Hy Tông cũng bỏ mặc triều chính. Điều này khiến cho nhà Minh, vốn đã bắt đầu suy yếu từ thời Minh Thần Tông, càng lún sâu vào khủng hoảng.

Minh Hy Tông

Thân mẫu Hiếu Hòa hoàng hậu
Kế nhiệm Minh Tư Tông
Tên thậtNiên hiệuThụy hiệuMiếu hiệu
Tên thật
Chu Do Hiệu (朱由校)
Niên hiệu
Thiên Khải (天啟: 22 tháng 1 năm 1621 - 4 tháng 2 năm 1628)
(&00000000000000070000007 năm, &000000000000001300000013 ngày)
Thụy hiệu
Đạt Thiên Xiển Đạo Đôn Hiếu Đốc Hữu Chương Văn Tương Vũ Tĩnh Mục Trang Cần Triết Hoàng đế
(達天闡道敦孝篤友章文襄武靖穆莊勤悊皇帝)
Miếu hiệu
Hy Tông (熹宗)
Tiền nhiệm Minh Quang Tông
Triều đại Nhà Minh (明)
Trị vì 1 tháng 10 năm 1620 - 30 tháng 9 năm 1627
(&00000000000000060000006 năm, &0000000000000364000000364 ngày) [1]
Sinh (1605-12-23)23 tháng 12, 1605
Mất 30 tháng 9 năm 1627(1627-09-30) (21 tuổi)
Tử Cấm Thành, Trung Quốc
An táng Đức lăng (德陵), Thập Tam Lăng
Thân phụ Minh Quang Tông